28/11/22

India's Indo-Pacific Oceans Initiative (IPOI): A Pivot of India Asean Strategic Partnership




India-ASEAN Partnership
A Game Changer in the Indo-Pacific

A Game Changer in the Indo-Pacific

Gundre Jayachandra Reddy


UDAY PUBLISHING HOUSE

Visakhapatnam • Delhi

India-ASEAN Partnership
A Game Changer in the Indo-Pacific

© Editor

First Published: 2023

ISBN: 978-92-93402-14-1

[All rights reserved. No part of this publication may be reproduced,
stored in a retrieval system or transmitted, in any form or by any
means, mechanical, photocopying, recording or otherwise, without
prior written permission of the publisher and author].

Published in India by

HITESH MISHRA for
UDAY PUBLISHING HOUSE
4648/21, Ansari Road Daryaganj,
New Delhi-110002

Printed by:

Sai Blessing Digital Press
New Delhi

Printed in India

Relations between India and ASEAN are always dynamic, since India has joined as Dialogue Partner in ASEAN. India has made a kick start to maintain and strengthen relations with the member countries of ASEAN with its LEP. The LEP has today matured into a dynamic and action oriented 'Act East Policy. Furthermore, quick reorientation in India and ASEAN relations have been noticed through the transformation of Asia-Pacific into Indo-Pacific. Undoubtedly, India has been playing a greater role in promoting ASEAN centric regionalism in the Indo-Pacific region.

In the Indo-Pacific concept, the Indian Ocean matters today, arguably more than ever. India is geographically located at the Ocean's centre, and has over 7,500 kilometres of coastline. "India is at the crossroads of the Indian Ocean," Prime Minister Narendra Modi declared in a speech in Mauritius in 2015. "The Indian Ocean Region is at the top of our policy priorities". The Indian Ocean is important for a couple of reasons such as it enjoys a privileged location at the crossroads of global trade, connecting the major engines of the international economy in the Northern Atlantic and Asia-Pacific.

Indian Ocean hosts one of the most important global maritime routes connecting Far East with Europe. It passes through the South China Sea, Strait of Malacca, Indian Ocean, Red Sea, Suez Canal and Mediterranean until Atlantic. The Ocean's maritime routes are pivotal for the worldwide supply of energy. It is estimated that almost 40 per cent of energy supply is transported from the Persian Gulf to Europe and Asia through its waterways. Singapore Port, the most important in the region and second busiest port in the world based on container traffic and cargo tonnage, is located in the Strait of Malacca. Linking Indian and


Pacific Oceans, the Strait plays a pivotal role in the global commerce.

The Strait of Malacca, as its strategic location makes it a vital waterway for hydrocarbon, container and bulk cargo shipment. China is very much worried about this strait than any other countries of the world. Of course, there are many other alternatives which have been seriously in the minds of policy makers of China. There is lot discourse on China in the Indian Ocean but crossing Strait of Malacca and entering into the Indian Ocean might be herculean task for China while ignoring India and the ASEAN countries. On the other side, India has been modernizing facilities in the Andaman Islands and at a base in Campbell Bay in the Nicobar Islands.

Southeast Asia forms a bridge between two dynamic regions of Indian and Pacific Oceans and is a very important conduit and portal to the same. Therefore, it is in the interest of ASEAN to lead the shaping of their economic and security architecture and ensure that such dynamics will continue to bring about peace, security, stability and prosperity for the peoples in the Southeast Asia as well as in the wider Asia-Pacific and Indian Ocean regions or the Indo-Pacific. ASEAN Leaders are reinforcing the ASEAN-centered regional architecture, namely, ASEAN Outlook on the Indo-Pacific. This Outlook is not aimed at creating new mechanisms or replacing existing ones; rather, it is an Outlook intended to enhance ASEAN's Community building process and to strengthen and give new momentum for existing ASEAN-led mechanisms to better face challenges and seize opportunities arising from the current and future regional and global environments. Moreover, the Outlook is intended to be inclusive in terms of ideas and proposals.

The activities within the SCS are not only about seaborne trade and navigation but also considerable exploitation and exploration of natural resources, such as natural gas, oil and fish stocks. In view of economic, strategic and sovereign importance the littoral states of SCS have been confronting with China. With this backdrop, both India and ASEAN are need to work closely than ever. Evidently, India's IPOI and ASEAN Outlook of Indo­Pacific are in the similar lines of strategy in protecting the freedom of navigation. In view of geographical advantages of India in the Indian Ocean and ASEAN in the SCS, there is a dire need to cooperate hand in hand to promote and achieve the set goals of India and ASEN in the emerging concept of Indo-Pacific.

This book entitled "India-ASEAN Partnership: A Game Changer in the Indo-Pacific" is a compendium of articles presented by different scholars at the international conference on "India-ASEAN towards Greater Partnership" organized by the Centre for Southeast Asian and Pacific Studies, Sri Venkateswara University, Tirupati in coordination with Indian Council of World Affairs, New Delhi and Indian Council of Social Science Research, New Delhi. The conference was conducted in commemoration of 25 years of India-ASEAN relations on 4-5 December 2017.

G. Jayachandra Reddy


G. Jayachandra Reddy, Former Professor and Director, Centre for Southeast Asian and Pacific Studies, Sri Venkateswara Uni­versity, Tirupati, AP, India

Email: jayachandrareddy.g@gmail.com

Le Thi Hang Nga, Deputy Editor-in-chief (in charge), The Journal for Indian and Asian Studies, Institute for Indian and Southwest Asian Studies, Vietnam Academy of Social Sciences (VASS), Hanoi.

Amit Mishra, Associate Professor and Head, Department of Po­litical Science, Central Institute of Higher Tibetan Studies, Sarnath, India.

Le Tung Lam, Saigon University, Vietnam

Tran Hung Minh Phuong, Vietnam National University of Ho Chi Minh City, University of Social Sciences and Humanities, Ho Chi Minh, Vietnam

Email: tranhungminhphuong@gmail.com

Vaibhavi Palsule, Associate Professor and Head, Department of Political Science Ramnarain Ruia Autonomous College, L.N. Road, Matunga, Mumbai 400 019 vaibhavipalsule@ruiacollege.edu

Vikrant Pande, Assistant Professor, Department of Political Sci­ence, Ramnarain Ruia Autonomous College, L.N. Road, Matunga, Mumbai 400 019 vikrantpande@ruiacollege.edu


Vo Xuan Vinh, Deputy Director General, Institute for Southeast Asian Studies, Vietnam Academy of Social Sciences, No.1, Lieugiai Street, Hanoi.

Email: voxvinh@gmail.com

M. Prayaga, Associate Professor, Centre for Southeast Asian & Pacific Studies S.V. University, Tirupati-517 502

Huynh Thanh Loan, Independent Researcher, Hanoi, Vietnam

Madhura B. Bane, Pursuing PhD from Department of Civics and Politics, University of Mumbai, Mumbai. Former Assistant Pro­fessor (Political Science) in Ramnarain Ruia Autonomous College, Matunga, Mumbai, Email: madhurabane765@gmail.com

Pham Thuy Nguyen, Researcher, Vietnam Institute for Indian and Southwest Asian Studies, Email: nguyenpham198@gmail.com

Vo Xuan Vinh, Deputy Director General of Institute for South­east Asian Studies, Viet Nam Academy of Social Sciences, Hanoi, Viet Nam, Email: voxvinh@gmail.com

Phung Gia Bach, PhD Candidate of Faculty of History, Hanoi National University of Education, Hanoi, Vietnam, Email: giabach1610@gmail.com

M Padmaja, Assistant Professor, Center for Southeast Asian & Pacific Studies Sri Venkateswara University, Tirupati-517502


Preface                                                                                                              v

List of Contributors                                                                                       ix

1.       Why India and ASEAN are Crucial to the Indo-Pacific? 1 G. Jayachandra Reddy

2.       The Evolution of India’s Vision in the Indo-Pacific Region 24 Le Thi Hang Nga

3.       Significance of India-ASEAN Relations in the                          40

Indo-Pacific Scenario: Repercussions in the Quad lens

Amit Mishra

4.       India's Indo-Pacific Oceans Initiative (IPOI): A Pivot of India Asean Strategic Partnership

Le Tung Lam and Tran Hung Minh Phuong                          51

5.       India's New Strategy in Indo-Pacific: Balancing and Band wagoning

Vaibhavi Palsule and Vikrant Pande                                        69

6.       ASEAN Centrality and the Role of India

Vo Xuan Vinh                                                                                     88

7.       India and the ASEAN Centrality in the Indo-Pacific Emerging Security Architecture

M. Prayaga                                                                                           106

8.       Emerging Geopolitical Dynamics in the Indo-Pacific: Implications for Vietnam and India

Huynh Thanh Loan                                                                          124


9.       India’s Policy on Indo-Pacific Region and the Role

of Island Countries

Madhura B. Bane                                                                             152

10.    Perspectives from Vietnam on regional cooperation and in The South China sea as the ASEAN Chair

Pham Thuy Nguyen                                                                        168

11.       India-Indonesia Maritime Cooperation in the

Indo-Pacific Region: Prospects and Challenges

Vo Xuan Vinh and Phung Gia Bach                                         181

12.       The Impact of Indian Diaspora in the Indo-Pacific

Region: India's Interest

M Padmaja                                                                                         200




India's Indo-Pacific Oceans Initiative (IPOI): 
A Pivot of India Asean Strategic Partnership

Abstract

Today, Indo-Pacific nations face unprecedented challenges to their sovereignty, prosperity, and peace. India's “Look East Policy” and “Act East” is an impetus to cultivate extensive strategic partnership with ASEAN nations. India has been championing the Free and Open Indo-Pacific (FOIP) idea, initiating forums like the “Security and Growth for All in the Region -SAGAR” and the "Indo-Pacific Oceans Initiative -IPOI”. India strongly believes that the economic prosperity of the Indo-Pacific region lies in multifaceted cooperation between the nations of the region. IPOI proposed at the 14th East Asia Summit in Bangkok in November 2019 is considered as a landmark intervention by India and a potential game-changer in propelling robust engagement between India and ASEAN partners based on convergence of strategic interests in politico-economic and sociocultural frontiers while ensuring safety, maritime security and stability in the crucial Indo-Pacific region. Vietnam is an important partner in India's "Indo­Pacific Ocean's Initiative” which is based on shared values and interests in promoting peace, stability and prosperity in this region.

ASEAN-India dialogue relations have grown rapidly from a sectoral dialogue partnership in 1992 to a full dialogue partnership in December 1995. At the ASEAN-India Commemorative Summit held on 20 December 2012 in New Delhi, the Leaders adopted the ASEAN-India Vision Statement and declared that the ASEAN-India Partnership


stands elevated to a Strategic Partnership. At the 22nd ASEAN-India Senior Officials' Meeting (AISOM) held Jakarta on 16 July 2020, officials from both sides reaffirmed their commitment to further strengthen ASEAN-India's strategic partnership. With the changing political structure in the Indo-Pacific region, this is an opportunity for countries in the region to strengthen their strategic links with each other at the present time. With the IPOI, India and ASEAN have come a long way together, fostering a relationship based on trust and mutual understanding. In September 2020, India and ASEAN on carried out a comprehensive review of their strategic partnership in a range of areas, including maritime cooperation, and adopted a new five-year plan of action to further boost overall ties. Both India and ASEAN are endeavoring to refurbish their relations according to the requirements of strategic partner relationshipship. This article seeks to clarify IPOI with India-ASEAN strategic partnership in the Indo-Pacific region, where India and ASEAN can work together for the integration of the region in the context of the Coronavirus Disease (COVID-19).

Keywords: India, ASEAN, India-ASEAN relationship, India-ASEAN strategic partnership, IPOI, COVID-19.

INTRODUCTION

India's relationship with ASEAN has emerged as a key cornerstone of India's foreign policy. Strategic partnership between India and ASEAN is based on our shared historical, geographical and cultural heritage, (www.timesnownews.com). Both sides alway highlighted the significance of ASEAN-India strategic partnership to peace, stability, development and prosperity in the Indo-Pacific. The relationship between India and ASEAN has existed for a long time, but the relationship has become increasingly clear since India implemented its foreign policy as “Look East” and “Act East”. In India's foreign policy, there have been assessments of the importance, indispensable and important role of ASEAN in the strategy, thereby promoting the relationship between India and ASEAN in the political fields- diplomacy, economy, culture - society, security - defense in the Indo-Pacific region.

According to the assessment, the Indo-Pacific region carries important values in all aspects, especially the Indian Ocean region has four points out of six points that are always congested with maritime routes and act as a The ocean superhighway moves energy sources to fuel the growth of the world’s largest economies. Nearly 68% of India's oil production, 80% of China’s oil production and 25% of the United States’s oil production is shipped from the Indian Ocean region to other parts of the world. Despite its significance, the eastern border of the Indian Ocean with the Pacific Ocean becomes increasingly irrelevant as the shifting global trade balance occurs and the Indo-Pacific becomes significant important geostrategic (Mohan Malik, 2011, pp.326­330). In addition, the Pacific region is an area where projections of US maritime power have taken place over the past several decades. Unlike the Indian Ocean, the Western Pacific region has a hotspot that is Taiwan and the territorial disputes in the South China Sea between countries in the region cause the most instability in the world today (Mohan Malik, 2011, pp.326-330).

India-ASEAN relations in "Look East Policy" and "Indo-Pacific strategy"

Indian foreign policy has undergone significant change and development over the past fifty years. In the early 1990s, India took a new approach to foreign affairs with the introduction of the “Look East Policy". In India’s “Look East Policy", India has tried to take steps to improve relations with Asia-Pacific countries in general and ASEAN countries in particular. The real turning point in India-ASEAN relations with economic liberalization in 1991 was the end of the Cold War and India’s “Look East Policy" led by Prime Minister P.V. Narsimha Rao offers: “A beneficial partnership. A new world order, economic reforms in India along with the “Look East" policy, coincide with ASEAN’s “Look West" and regional positioning trends" (Sanjaya Baru, 2011, p.13).

India is currently an active member of the G20, the Shanghai Cooperation Organization (SCO), Brazil, the Russian Federation, India, China and South Africa (BRICS) and the G77. India’s partnership with the Russian Federation and the United States spans the fields of politics, defense, economy, science and technology, nuclear, energy security and strategic engagement (Chandra Rekha, 2018, p.114). There are also comments that India’s foreign policy is going beyond borders, especially in the Northeast and Northwest land borders with China and Pakistan (Behuria, Ashok, 2012, pp.235, 238-241). This is evidenced by India's changing and evolving international relations with Southeast Asia and its diplomatic approach to its traditional enemies Pakistan and China, and that new friend the US.

India's “Look East Policy" has quickly become a multifaceted and multi-pronged approach with the aim of establishing strategic links with as many countries as possible, developing closer political links with ASEAN and strong economic development to countries in the region. It is also an important effort to build a position for India in the Indo-Pacific region. The emphasis of India's Look East policy instead was on catching up with Southeast Asia's economic miracle (C. Raja Mohan, 2013, p.14). At the same time, the “Look East Policy" also demonstrates India's economic potential with large investments and trade. So far, the “Look East Policy" has gone through three different phases: Phase one was marked by the participation of India- related activities by countries in the region such as the Singapore Prime Minister's event. In August 1993, Goh Chok Tong specifically created a mild Indian fever (“mild Indian fever") in Singapore; In the second phase, in the mid-1990s, the relationship between ASEAN and India was reduced due to the financial crisis of 1997-1998, which significantly affected the economies of countries in the region; The third and more recent phase is a revival of interests between India and ASEAN. Highlighting the similarity between India's “Indo-Pacific Oceans Initiative" & ASEAN's “Outlook on Indo Pacific", Prime Minister Narendra Modi said that “ASEAN has always been the core of India's Act East Policy" (timesnownews.com, 2020).

In both phases of the “Look East" policy, India viewed Southeast Asia as the focus of this policy. Therefore, India promotes a strong and comprehensive relationship with ASEAN in order to take advantage of Southeast Asia's huge potential market, important geo-political position, and take advantage of the influence of its culture. Indian culture as well as Indian resources in Southeast Asia.

Commenting on these decisions of the ASEAN, Mr. Gujral remarked at the Jakarta PMC:

“The ASEAN decision to make India a Full Dialogue Partner is based on your farsighted assessment about the political and strategic convergence, acceleration of economic relations and their future potential, and complementarities in areas that were hitherto not evident or remained unexploited. A key objective of India and ASEAN to move from derivative to direct relationship so that there are no distortions, no misperceptions, no ignorance and no intermediation.” (Ministry of External Affairs, 1997, p.15).

In 1998, India’s development of nuclear power marked a major shift in Indian thinking and foreign policy. India will not thrive in a utopia based on non-alignment, peace, regionalism and internal security at its borders. Since developing its nuclear capabilities, India has begun to control the national agenda and incorporate elements of national power. India has developed ties with the United States, conducted diplomacy with Pakistan, and responded to the rise of China and Pakistan by building up nuclear energy through economic and military development. In relation to the United States, just 20 years ago, the annual bilateral trade in goods and services between the United States and India totaled US$16.3 billion. Today, that number has grown nearly eightfold, to $126 billion. Now, India and the United States have found a constructive solution to the problems of their trade relationship, built a strong trade agenda that reflects their strategic interests, and turned around. back to achieve the goal of 500 billion US dollars in bilateral trade (bea.gov, 2019). Now, India and the United States have found a constructive solution to the problems of their trade relationship, built a strong trade agenda that reflects their strategic interests, and turned around. back to achieve the goal of 500 billion US dollars in bilateral trade.

In 2012, India and ASEAN celebrated the 20th Year of ASEAN-India Dialogue Relations. The ASEAN-India Commemorative Summit was held in New Delhi on 20 December 2012 with the theme, “ASEAN-India Partnership for Peace and Shared Prosperity". In the last decade or so, India’s position in the great power equation in the region has drawn a lot of ASEAN nations's interest. India has featured more prominently in regional discourses, particularly within the context of the evolving regional security architecture of this region (Mely Caballero-Anthony, 2013, p.33).

In September 2015, the Foreign Ministers of the United States, India and Japan specifically emphasized “The Importance of a Free and Open Indo-Pacific Region" (US Department of State, 2017a). In October 2015, United States Secretary of State Rex Tillerson outlined the concept of a free and open Indo-Pacific (FOIP), placing the US-India relationship in that context and highlighting the important role of India. Tillerson and the US State Department, proposed to supplement the trilateral cooperation between the US, India, Japan and Australia. In November 2015, quadrilateral consultations began. Since then, US actions, including the National Security Strategy (NSS), National Defense Strategy (NDS) and the renaming of US Pacific Command to Indo-Pacific Command, FOIP has emerged as a powerful concept in the region (US Department of State, 2017b). The United States's FOIP is built on three pillars: security, economy, and governance. The US version of FOIP combines some elements of the “rebalancing to Asia" strategy of the US President Barak Obama's administration on the basis of the adjustment of US trade policy, as demonstrated by the US withdrawal from Trans-Pacific Partnership (TPP).

In recent decades, the Indo-Pacific has undergone a remarkable transformation. As hundreds of millions of people climbed out of poverty, the region has become home to world­class companies and an important engine of global economic growth. This transformation was possible because a free and open regional order ensured stability and a level playing field on which countries could grow and prosper as sovereign, independent states. President Donad Trump said:

“This entire region has emerged — and it is still emerging — as a beautiful constellation of nations, each its own bright star, satellites to none — and each one, a people, a culture, a way of life, and a home” (US Department of State, 2019, p.5).

India is one of the most important backers of the Indo-Pacific strategy. In 2015, in the report “Ensuring Maritime Security: India’s Maritime Security Strategy", India clearly stated that the regional and global strategic environmental vision has shifted from the Euro-Atlantic to Indo- Pacific Ocean. Thereafter, India's strategic vision gradually shifted to the Indo-Pacific region, aligned with India's “Act East" policy. Prime Minister Narendra Modi's speech at the Shangri-La Dialogue (June 2016) outlined India's vision for the Indo-Pacific region, emphasizing India's participation in the Indo-Pacific region, India see ASEAN as its center in the region, such as the East Asia Summit (EAS), the ASEAN Defense Ministers' Meeting Plus (ADMM+) (tapchicongsan.org.vn, 2020).

The FOIP revisits the role for India in the Obama administration's rebalancing strategy. It depicts the Asian giant India as one of the key democratic “Four Anchors" anchored in the region. Thus, the FOIP strengthened the strategic basis for the US-India relationship. The FOIP is very much in line with the policy of the Modi administration, which aspires to be a leading power with its “Look East Policy" and the principles that India has adopted in the Indo-Pacific. This principle includes the importance of a rule-based order; vision of a free, open and inclusive region where international law is respected; freedom of navigation and overflight; good governance; Sustainable Development; and protect sovereignty and territorial integrity. “Look East Policy", also highlights many partnerships similar to FOIP, including in South and Southeast Asia.

In June 2017, the joint statement between the US and India after Prime Minister Narendra Modi met US President Donald Trump in Washington led to the importance of the close partnership between the two leaders in the Indo -Pacific Ocean region (whitehouse.gov, 2017). The theme of the 2015 Joint Strategic Vision between India and the US, laid out a set of common principles for the region. Subsequently, the trilateral strategic dialogue in August recognized the importance of Australia, Japan and the United States in ensuring an Pacific and Indian Ocean region “freedom, openness, peace, stability, democracy and prosperity, based on the rule of law” (US Department of State, 2017c).

In 2021, in his first communications with the leaders of Japan, Australia, South Korea and India, United States President Joe Biden used the phrase “safety and prosperity” instead of “freedom and open” that the Trump administration has long used to describe the “Indo-Pacific”. Mr. Biden does not want to use the concept of Indo-Pacific, just like the Trump administration does not use the concepts of “pivot to Asia” or “rebalance to Asia”, although these strategies are not differen . This makes regional leaders seem a little concerned about wanting to better understand the “new” approach of the current US administration (vov.vn, 2021).

India’s “Indo-Pacific Oceans Initiative” with India-Asean strategic partnership

On 4 November 2019, Prime Minister Narendra Modi launched the Indo-Pacific Oceans Initiative (IPOI) at the East Asia Summit. IPOI seeks to ensure security and stability of the regional maritime domain. IPOI is an open, non-treaty based initiative for countries to work together for cooperative and collaborative solutions to common challenges in the region. IPOI draws on existing regional architecture and mechanisms to focus on seven pillars: Maritime Security; Maritime Ecology; Maritime Resources; Capacity Building and Resource Sharing; Disaster Risk Reduction and Management; Science, Technology and Academic Cooperation; Trade Connectivity and Maritime Transport.

The IPOI is an open global initiative that draws on existing regional cooperation architecture and mechanisms. India has reached out to several countries to fast-track the IPOI; the MEA has forwarded a comprehensive note to Australia, Indonesia and Vietnam for their comments (Surya Gangadharan, 2019).

The idea is that one or two countries could take the lead for a pillar, and other interested countries could join. This would make it a cooperative venture and accord it transparency and inclusivity. India, for its part, is prepared to take the lead in maritime security and disaster risk management. India’s initiative also plans to build on the 2017 ASEAN Regional Forum statement against “Illegal, Unreported and Unlicensed Fishing”. India is prepared to host an event on this larger security issue since it concerns livelihood security and food security (Ministry of External Affairs Media Center).

Both India and ASEAN partners completely acknowledging the ardent necessity to expand connectivity, strategic, economic and pluralistic cooperation, and sustainable infrastructure development in the Indo-Pacific region, the roadmap envisaged by IPOI is all set to provide the much needed power balance and geostrategic equilibrium in the greater Indian Ocean region. in September 2020, the adopted Plan of Action (2021-2025) during the India-ASEAN Ministerial Meeting was all set to add further momentum to the roadmap articulated by IPOI (Debasis Bhattacharya, 2020).

As for the strategic partnership between India and ASEAN, it is a two-way relationship:

Firstly, establish institutional links and target certain countries to elevate bilateral relations to a higher level. India and ASEAN first became partners when India became a Dialogue Partner at the 1992 ASEAN meeting. This strategic partnership has continued to grow and as a result, India was invited to become a dialogue partner. Dialogue Partner at the Fifth ASEAN Summit held in Bangkok in 1995 and later a member of the ASEAN Regional Forum (ARF) in 1996; Since then, cooperation between India and ASEAN has made breakthroughs in both political and diplomatic aspects (Que, N.T., Tien Đ. Đ., p.196).

Secondly, at the economic level between India-ASEAN trade and investment is driven by a comprehensive partnership and ongoing dialogue. India’s Look East diplomacy has achieved good results. India has been a summit partner of ASEAN since 2002. India has also joined the ASEAN Treaty on Cooperation and Cooperation (TAC) to underline its commitment to ASEAN principles for the inter-country relationship. At the same time, a turning point in India's bilateral relations with Singapore, Southeast Asian countries, Thailand, Myanmar and Indonesia was established. The ASEAN India Cooperation Committee and the ASEAN Working Group on Trade and Investment were established in conjunction with the establishment of the ASEAN-India Fund to promote trade, tourism, science and technology and other activities. other economic activities. In addition to the establishment of the ASEAN-India Business Council (AIBC), during the first meeting between the Economic Ministers of India and ASEAN in Brunei in September 2002, the Minister of Trade and Industry of India India has offered to enter into a formal agreement with ASEAN on regional trade and investment agreement (RTIA) or a free trade area (FTA), from which the agreement was implemented in 2016.

One of the highlights of the India-ASEAN partnership in the field of defense and security that has made an important impression is the convergence of national interests, the origin of a New strategic interaction between India and a number of ASEAN countries. In addition, periodic naval exercises combine the navies of regional countries, and India has entered into bilateral defense cooperation agreements with Malaysia, Vietnam, Singapore, Laos and Indonesia.

In addition, the relationship between India and ASEAN is also recognized in two aspects: trade and investment and strategic foreign policy. Both aspects of this relationship are equally valid for all ASEAN countries. Clearly, India’s economic relationship with ASEAN is different from that of other partners. Similarly, India's political relationship with ASEAN is different from India's bilateral relationship with Northeast Asia. Strong economic ties between India and countries such as Singapore, Malaysia and Thailand - are important trade and investment partners for India. Singapore is at the heart of the India-ASEAN relationship and played a key role in ASEAN's decision to designate India as a “Comprehensive Dialogue Partner”. Singapore has major investment plans for India's Tamil Nadu and Karnataka. There are now direct flights from Singapore to Chennai, Bangalore and Hyderabad, in addition to Delhi, Bombay and Victatta. Malaysia is expected to invest in road and port development in Andhra Pradesh and Orissa. Thailand's relations with India have been further strengthened with the establishment of a regional economic group, such as the Bangladesh-India-Myanmar-Sri Lanka-Thailand Economic Cooperation group, the Bangladesh-India-Myanmar- Sri Lanka- Thailand Economic Cooperation group -BIMSTEC (Sanjaya Baru, 2001, p.14).

India's economic relations with the countries of ASEAN have witnessed dramatic growth in recent years. India and the ASEAN have signed two trade agreements in goods and services, creating one of the biggest trade areas with a market of 1.8 billion people and a combined GDP of about US$3 trillion. India-ASEAN annual trade today accounts for more than US$80 billion for the first time in history, although the figure is still far below the target of US$200 billion set for 2020 (Kesavan, 2020).

India-ASEAN defense cooperation is divided into two forms: Firstly, India's bilateral cooperation with each ASEAN country; Secondly, India-ASEAN multilateral cooperation. In the early years of the 21st century, India began to demonstrate its military strength and implement its strategy by offering to assist ASEAN in patrolling the Malacca Straits. Both New Delhi and Hanoi enhanced strategic cooperation in conformity to IPOI and ASEAN's outlook on Indo-Pacific to achieve shared security, prosperity and inclusive growth for all in the region. All these developments factor in towards manifestation of the overarching objectives of IPOI and providing a level playing ground to effectively contain Chinese maritime and territorial contestation (Debasis Bhattacharya, 2020).

India fully supports the ASEAN countries and looks forward to further strengthening cooperation in building a peaceful and stable region. Vietnam, an ASEAN country, has consistently supported and helped strengthen institutional cooperation between India and ASEAN. Vietnam is the ASEAN Coordinator for India for the period 2015-2018, in which both countries need to cooperate closely and promptly implement various initiatives and projects to further strengthen the relationship between the two countries. ASEAN-India strategic cooperation. In August 2015, the ASEAN-India action plan (2016-2020) adopted, specific initiatives and areas of cooperation have been identified along three pillars of politics - security, economic and social culture of ASEAN. In addition, India and ASEAN encourage more constructive dialogue and cooperation through mechanisms to promote peace and security in the region; cooperation against terrorism and non-traditional threats, maritime cooperation, tourism, promotion of private sector participation and encouragement of business, investment and financial relations, inclusive energy new and renewable energy policy and rural electrification, food, agriculture and forestry, information technology, mining and natural resource management, health, education, culture and exchange person-to-person exchange, and related facilitation such as granting entry visas to countries... There were 54 projects have been implemented (in 130 projects). Projects connecting physical and digital information. highways, science and technology cooperation and human resource building projects, which India announced to ASEAN countries have been resolved, all aimed at bringing integration and prosperity in this region (Piyush Srivastava. 2017, p.6).

Looking ahead towards 2040, the clue for realising the full promise of india and ASEAN relations lie in partnerships based on complementarity and value addition. if indeed india and ASEAN are to realise their individual, regional, and global potentials by 2040, then trade and economic cooperation between the two must be a core consideration (Prakash, 2019, p.127).

Since 2002, Indian’s navy ships have regularly visited Southeast Asia: Malaysia, Cambodia, Indonesia, Singapore, Vietnam, and Thailand. The India-ASEAN relations in the East Sea area are clearly demonstrated through the following activities: Firstly, both sides have increased their dialogue and exchange activities on the importance and security of the region. Secondly, India and ASEAN have conducted oil and gas exploration activities in the South China Sea area. Thirdly, ASEAN and India regularly conduct naval activities (joint exercises, military training...) in the region.

In June 2018, at Shangri-La (Singapore), Prime Minister Modi continued to implicitly state some of the challenges facing India and the Indo-Pacific region as well as Southeast Asia. And although he shaped his speech in terms of the Indo-Pacific, whose message was aimed at much of Southeast Asia, Mr. Modi used the speech to deliver convincing argument that India is willing and able to defend the “rules-based order". Those rules and standards all have a purpose, he stressed. Above all, India upholds the sovereignty and autonomy of all countries in the region, especially small and medium-sized countries including Southeast Asia (Ian Hall, 2018).

In April 2020, the Indian and Vietnamese navies held a four- day maritime exercise off Vietnam's Cam Ranh Bay with the aim of promoting cooperation in maritime operations. In December 2020, a warship of the Indian navy conducted an “exercise" with the Vietnamese navy in the South China Sea (economictimes.indiatimes.com, 2020).

In 2020, despite the impact of the Covid-19 pandemic, the bilateral defense cooperation relationship between Vietnam and India continues to be developed. “Both the sides reviewed the progress on various bilateral defence cooperation initiatives and expressed commitment to further elevate engagements between the armed forces under the framework of the comprehensive strategic partnership” (e.vnexpress.net, 2020) Thereby, both India and Vietnam also maintain close communication on the control of the Covid-19 pandemic. The Military Medical Services of both countries held online meetings to exchange valuable experiences and discuss response measures including diagnosis, prevention and treatment measures. India has also organized an online Covid-19 prevention course for military leaders of Vietnam, Cambodia, Myanmar and Laos. In December 2020, the Indian Navy’s corvette INS Kiltan visited Ho Chi Minh City for a three-day visit, aimed at enhancing bilateral maritime cooperation between the two countries and providing assistance. humanitarian aid, including relief goods for people affected by floods in central Vietnam.

The Plan of Action (2021-2025) allows for India and ASEAN to explore commonalities, identify priorities of mutual concern and develop appropriate mechanism towards ensuring long lasting peace, security and shared prosperity in the critical Indo­Pacific region (Debasis Bhattacharya, 2020).

CONCLUSION

From the next 15 years to 20 years in the 21st century, the Indo-Pacific region will be the place where a number of countries around the world forge new alliances, race arms, pursue mercantilist policies, exploiting resources, and participating in preventing peer competitors. New strategic balances will emerge as cooperation and alliances among nations change. Faced with an aggressive rising China, the region's major maritime powers, such as Japan, Australia, and India, have and need to conduct operations in a more synchronized, more active manner alongside the United States. . Great powers need support from countries in the region such as Vietnam, Singapore, Philippines, Indonesia and Malaysia; these states tend to cooperate to preserve a rules-based regional order that is not in the favor of the great powers. As a result, a complex web of diverse and complex security relationships is beginning to emerge among countries in Southeast Asia that has alarmed some others. The future of regional security cooperation is likely to be in tripartite or trigonal, quadrilateral and multilateral formats as Prime Minister Modi said that the Association of Southeast Asian Nations (ASEAN):

“We will work with them, individually or in formats of three or more, for a stable and peaceful region” ( Gopalakrishnan, 2018).

With the changing political structure in the Indo-Pacific region, this is an opportunity for countries in the region to strengthen their strategic links with each other in the modern world. With the IPOI, India and the ASEAN nations have come a long way together, fostering a relationship based on trust and mutual understanding. In addition, from a broader regional perspective, ASEAN is known as an important demonstration of solidarity for India in its long history in terms of geographical alignment, cultural ties and airspace. strategic space that both sides need to share. India sees ASEAN as the center of its “Act East” policy and Vietnam as ASEAN coordinator for India, and Vietnam has a catalytic role in strengthening ties with India- ASEAN and India with all countries in this region (Rajaram Panda, 2017). Currently, with the rapid changes in the Indo­Pacific region and increasing challenges such as the Covid-19 pandemic that Vietnam, ASEAN countries and India are facing and fighting the pandemic. India continues to play an important role in strengthening the regional strategy by supporting ASEAN in the strategic and defense fields, contributing to building and protecting a stable and peaceful Southeast Asia region in the current period.

References

Behuria, Ashok & Smruti Pattakaik & Arvind Gupta, “Does India Have a Neighbourhood Policy?”, Strategic Analysis, Vol. 36, No. 2, March 2012, pp.229-246.

Debasis Bhattacharya, “India-ASEAN strategic cooperation: Impacting security and stability in the Indo-Pacific region”, 2020, https:// www.orfonline.org/expert-speak/india-asean-strategic-cooperation- impacting-security-stability-indo-pacific-region/ (accessed on 20 Mar 2021).

C. Raja Mohan, “An Uncertain Trumpet? India's Role in Southeast Asia Security”, in Ajaya Kumar Das (editor) India-ASEAN Defence Relations, S. Rajaratnam School of International Studies, 2013, p.313.

Chandra Rekha, “Balancing Russia and the United States: India's Foreign Policy Challenges”, Asian Defefence Review 2018, KW Publication, New Delhi, India.

Debasis Bhattacharya, India-ASEAN strategic cooperation: Impacting security and stability in the Indo-Pacific region, 2020, https:// www.orfonline.org/expert-speak/india-asean-strategic-cooperation- impacting-security-stability-indo-pacific-region// (accessed on 20 Jan 2021).

Gopalakrishnan, R., “With ports, ships and promises, India asserts role in Southeast Asia”, Reuters.com, 3 June 2018, https://www. reuters.com/article/us-asia-security-modi-analysis/with-ports-ships- and- promises-india-asserts-role-in-southeast-asia-idUSKCN1IZ0B3 (accessed on 12 Feb 2020)

Ian Hall, “Modi plays by the “rules” at Shangri-la”, https:// www.lowyinstitute.org/the-interpreter/india-plays-by-the-rules-at- shangri-la (accessed on 14 Jul 2018).

K. V. Kesavan, “India's ‘Act East' policy and regional cooperation”, 14 Feb 2020, https://www.orfonline.org/expert-speak/indias-act-east- policy-and-regional-cooperation-61375/ (accessed on 12 Nov 2020).

Mely Caballero-Anthony, “ ASEAN's Strategic Perspectives of India”, in Ajaya Kumar Das (editor) India-ASEAN Defence Relations, S. Rajaratnam School of International Studies, 2013, p.313.

Ministry of External Affairs, Friends and Neighours: India and ASEAN, Govt. of India, New Delhi, 1997.

Ministry of External Affairs Media Center, “Chairman's Statement of the 15 th East Asia Summit”, https://asean.org/storage/45-Final- Chairmans-Statement-of-the-15th-East-Asia-Summit.pdf (accessed on 14 Nov 2020).

Mohan Malik, China and India: Great Power Rivals, First Forum Press, Boulder, 2011, pp.326-330.

Que, N. T., Tien, Đ. Đ., Chính sách NÍ ngoi ca £n ĐÙ nhng nãm §u h k+ XXI [India's foreign policy in the early years of the 21st century], Ha Noi: Political Theory Publishing House, 2017.

Piyush Srivastava, “India-Vietnam: Expanding Strategic Engagement in 21st Century”, Vietnam-India: 45 years of Diplomatic Relations and 10 years of Strategic Partnership, Ha Noi, 2017 p.6.

Prakash, A., “ASEAN-India Relations: Foundation for the Future Architecture of Asia”, in Tay, S., S. Armstrong, P. Drysdale and P. Intal (eds.), Collective Leadership, ASEAN Centrality, and Strengthening the ASEAN Institutional Ecosystem, Jakarta: ERIA, 2019, pp.126-136.

Rajaram Panda, “India-Vietnam Relations: Prospects and Challenges”, Liberal Studies, Vol. 2, Issue 1, 2017.

Sanjaya Baru, “India and ASEAN : The Emerging Economic Relationship towards A Bay of Bengal community”, Working Paper No. 61, 2001, Indian Council For Research on international Economic Relations, New Delhi.

Surya Gangadharan, “Modi's 'Indo-Pacific Oceans Initiative': India Reaches Out to Stakeholders”, Strategic News International, November 19, 2019, https://sniwire.com/2019/11/19/modis-indo-pacific-oceans- initiative-india-reaches-out-to-stakeholders/ (accessed on 25 Feb 2020).

www.bea.gov., “U.S. Trade in Goods and Services by Selected Countries and Areas, 1999-Present”, US Dept. of Commerce, Bureau of Economic Analysis website, 2019, www.bea.gov/data/intl-trade investment/ international-trade-goods-and-services (accessed on 19 Mar 2021).

e.vnexpress.net, https://e.vnexpress.net/news/news/vietnam-india- defense-cooperation-plows-ahead-in-covid-19-times-envoy- 4244809.html, 2020 (accessed on 9 Mar 2021).

economictimes.indiatimes.com, https://economictimes.indiatimes.com/ news/defence/india-vietnam-hold-security-dialogue-commit-to- elevate-engagement-between-their-armed-forces/articleshow/ 80245725.cms, 2020 (accessed on 13 Jan 2021).

tapchicongsan.org.vn., /https://www.tapchicongsan.org.vn/web/guest/ the-gioi-van-de-su-kien/-/2018/820763/chien-luoc-an-do-duong— thai-binh-duong — tam-nhin-va-thuc-tien.aspx (accessed on 15 Dec 2020).

timesnownews.com., https://www.timesnownews.com/india/article/ many-similarities-between-indo-pacific-oceans-initiative-aseans- outlook-on-indo-pacific-pm-modi/681128 (accessed on 12 Nov 2020].

US Department of State, “Secretary of State Tillerson's Participation in the Second U.S.-India-Japan Ministerial-level Trilateral Dialogue”, 18 September 2017a, https://www.state.gov/secretary-of-state- tillersons-participation-in-the-second-u-s-india-japan-ministerial- leveltrilateral-dialogue/ (accessed on 1 Nov 2020).

US Department of State, “Remarks by Secretary Tillerson on ‘Defining Our Relationship With India for the Next Century”, 18 October 217b, https://www.state.gov/remarks-on-defining-our-relationship-with- india-for-the-next-century/ (accessed on 12 Nov 2020].

US Department of State, "Australia-Japan-United States Trilateral Strategic Dialogue Ministerial Joint Statement”, 6 August 2017c, https:// www.state.gov/australia-japan-united-states-trilateral-strategic- dialogue-ministerial-joint-statement/ (accessed on 25 Nov 2020).

US Department of State, A Free and Open INDO-PACIFIC:Advancing a Shared Vision, US, 4 November 2019.

VOV, https://vov.vn/the-gioi/quan-sat/chien-luoc-an-do-duong-thai- binh-duong-cua-my-thoi-biden-se-tro-lai-truc-chau-a-831411.vov (accessed on 19 Jan 2021).

Whitehouse.gov, "United States and India: Prosperity through Partnership", fact sheet, 26 June 2017, https://www.whitehouse.gov/ briefings- statements/united-states-india-prosperity-partnership/ (accessed on 25 Dec 2020).

CHIẾN LƯỢC THƯƠNG MẠI MỚI CỦA LIÊN MINH CHÂU ÂU

 

CHIẾN LƯỢC THƯƠNG MẠI MỚI CỦA LIÊN MINH CHÂU ÂU 

VÀ TÁC ĐỘNG ĐẾN 

HIỆP ĐỊNH THƯƠNG MẠI TỰ DO VIỆT NAM – LIÊN MINH CHÂU ÂU (EVFTA)

TS. Lê Tùng Lâm

Email: letunglam@sgu.edu.vn

 TÓM TẮT

Đại dịch Covid 19 đã tác động đến nền kinh tế toàn cầu và quan hệ giữa các quốc gia, trong đó có quan hệ thương mại Việt Nam – Liên minh châu Âu (EU). Trong bối cảnh hậu Covid 19, Ủy ban châu Âu (EC) đã công bố “Chiến lược thương mại mới” (New EU Trade Strategy) với những điều chỉnh cần thiết để phù hợp với bối cảnh mới. Nội dung cơ bản Chiến lược thương mại giai đoạn 2021- 2030 với 03 định hướng chiến lược, 03 mục tiêu cốt lõi và đẩy mạnh thực hiện 06 lĩnh vực ưu tiên với 16 hoạt động trọng tâm nhằm gia tăng sự liên kiết và tăng cường vai trò của EU trên trường quốc tế. Những nội dung cơ bản này cũng sẽ mang đến những thuận lợi lẫn thách thức cho tiến trình thực hiện Hiệp định thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA).




ĐẶT VẤN ĐỀ

Ngày 18/2/2021, Ủy ban châu Âu (European Commission-EC) ban hành Chiến lược thương mại mới (The new EU trade strategy) với những điều chỉnh cần thiết cho phù hợp với bối cảnh hậu Covid 19. Vậy những nội dung chính của Chiến lược thương mại mới là gì và nó sẽ có những tác động gì đến quá trình tiếp tục triển khai thực hiện Hiệp định thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA)? Đó là những vấn đề sẽ được tìm hiểu trong bài viết.

NỘI DUNG

Từ đầu thế kỉ XXI, sự phát triển của Liên minh châu Âu (EU) đứng trước nhiều thử thách từ trong nội khối lẫn ngoại khối. Sự bất đồng trong nhiều vấn đề dẫn đến việc Anh chính thức rời khỏi EU (ngày 31/01/2020). Bên ngoài, EU vấp phải sự cạnh tranh, vươn lên mạnh mẽ của Trung Quốc cùng những động thái của Hoa Kỳ, Nga…Đặc biệt, đại dịch Covid 19 đã tác động mạnh mẽ đến sự phát triển của EU. Vì thế, ngày 18/2/2021, Ủy ban châu Âu ban hành Chiến lược thương mại mới với những điều chỉnh cần thiết. Đây là lần điều chỉnh đầu tiên trong chính sách thương mại của EU kể từ năm 2015.

1. Chiến lược thương mại mới của Liên minh châu Âu (EU)

Đối với EU, thương mại là một trong những công cụ mạnh mẽ nhất, là trung tâm của sự thịnh vượng kinh tế và khả năng cạnh tranh của châu Âu, hỗ trợ một thị trường nội bộ sôi động và hành động quyết đoán đối với bên ngoài. Do sự cởi mở của chế độ thương mại, EU là nhà kinh doanh hàng hóa và dịch vụ nông nghiệp và sản xuất lớn nhất thế giới và đứng đầu về đầu tư quốc tế trong và ngoài nước. Nhờ chính sách thương mại chung, EU có một tiếng nói chung trên toàn cầu. Đây là một đòn bẩy độc đáo (European Commission, 18/2/2021a) của EU nhằm thúc đẩy sự đoàn kết và phát triển kinh tế của mình. Thế nhưng, sự phát triển của EU đang phải đối mặt với những thách thức nhất định từ bên trong lẫn bên ngoài. Theo Ủy ban châu Âu (European Commission, 18/2/2021a), EU có 05 thách thức quan trọng phải đối mặt hiện nay là:

Trước hết, toàn cầu hóa, sự phát triển công nghệ và việc xây dựng các chuỗi giá trị toàn cầu đã có tác động song song đối với các nền kinh tế và xã hội các quốc gia. Nó đã tạo ra lợi ích lớn về hiệu quả, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế bền vững, dẫn đầu về thương mại ở nhiều nơi trên thế giới. Điều này đã giúp đưa hàng triệu người thoát khỏi đói nghèo. Mặt khác, những phát triển này đôi khi có tác động phá vỡ mạnh mẽ dẫn đến bất bình đẳng ngày càng tăng và khiến một số cá nhân và cộng đồng bị tụt hậu (European Commission, 18/2/2021a) so với các quốc gia khác. Vì thế, yêu cầu phát triển bền vững và cân bằng cần phải được tính đến trong chiến lược phát triển thương mại của EU.

Thứ hai, sự trỗi dậy mạnh mẽ của Trung Quốc đã đang đe dọa đến vị thế của EU trên trường quốc tế. Tháng 12/2020, Trung Quốc và EU đã đạt được một thoả thuận đầu tư mới nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho các công ty châu Âu hoạt động tại Trung Quốc. Thoả thuận này được hoàn tất ngay trước khi trước khi ông Joe Biden nhậm chức ngày 20/1/2021. Tuy nhiên, EC cũng nhận thấy sự trỗi dậy của Trung Quốc đang “thể hiện tham vọng toàn cầu và theo đuổi mô hình nhà nước-tư bản riêng biệt, đã thay đổi cơ bản trật tự kinh tế và chính trị toàn cầu. Điều này đặt ra những thách thức ngày càng tăng đối với hệ thống quản trị kinh tế toàn cầu đã được thiết lập và ảnh hưởng đến một sân chơi bình đẳng cho các công ty châu Âu cạnh tranh trên toàn cầu và trong nước” (European Commission, 18/2/2021a). Vì thế, EU cần phải có một chính sách thương mại để tạo ra gắn kết giữa các thành viên và hạn chế được tầm ảnh hưởng của Trung Quốc.

Thứ ba, sự gia tăng của biến đổi khí hậu, cùng với sự mất đa dạng sinh học và suy thoái môi trường, cùng với những ví dụ hữu hình về tác động tàn phá của chúng đã dẫn đến việc công nhận chuyển đổi xanh là mục tiêu xác định của thời đại chúng ta (European Commission, 18/2/2021a). Ngày 4/11/2016, Hiệp định Paris về Biến đổi Khí hậu chính thức có hiệu lực. Hiệp định Paris đã thể hiện cam kết quốc tế sâu rộng nhằm giảm đáng kể lượng khí thải carbon, thỏa thuận này là một bước ngoặt trong lịch sử về quan hệ của con người với khí hậu Trái Đất. Đối với EU, Hiệp định Khí hậu Paris được coi là một yếu tố thiết yếu của các hiệp định thương mại và đầu tư trong tương lai. Do đó, EU đẩy mạnh quá trình kêu gọi thực hiện chiến lược “chuyển đổi xanh” nhằm tạo môi trường phát triển bền vững trong tương lai. Trong giai đoạn 2021-2030, vấn đề biến đổi khí hậu và đa dạng sinh học, cân bằng sinh thái là những nội dung trọng tâm của EU. Sự phát triển kinh tế của khu vực phải đảm bảo với bảo vệ môi trường sống. EU xem đây là lĩnh vực để thể hiện khả năng lãnh đạo thế giới của mình.

Thứ tư, chuyển đổi kỹ thuật số là một động lực quan trọng của phát triển bền vững, nhưng cũng là không gian cạnh tranh và quản trị đa phương chưa đầy đủ. Khi bước vào Thập kỉ kỹ thuật số, hỗ trợ chuyển đổi kỹ thuật số của châu Âu là một ưu tiên hơn cả trong các chính sách đối nội và đối ngoại, bao gồm cả chính sách và công cụ thương mại.

Thứ năm, Đại dịch COVID-19 đã tạo ra những thách thức riêng, làm nổi bật bản chất liên kết của các nền kinh tế, dựa trên các quy tắc quốc tế ổn định và có thể dự đoán được và các kênh vận tải linh hoạt. Nó đã dẫn đến nguy cơ đổ vỡ mối quan hệ hợp tác và lòng tin toàn cầu. Nó cũng đặt ra những câu hỏi liên quan đến sự kết hợp chính sách đúng đắn trong việc đa dạng hóa các nguồn cung ứng trong và ngoài nước với chiến lược xây dựng năng lực sản xuất và dự trữ. Nó cũng cho thấy tầm quan trọng của việc mở rộng sản xuất các sản phẩm y tế trong tình trạng khủng hoảng và nhu cầu hợp tác để đảm bảo tiếp cận công bằng cho các nhóm dân số dễ bị tổn thương hơn. Hơn nữa, nó đã dẫn đến sự gia tăng đáng kể sự hỗ trợ và tham gia của chính phủ vào nền kinh tế, điều cần thiết để giải cứu các công ty lành mạnh và bảo vệ việc làm, nhưng có thể không bền vững về lâu dài và có thể tạo ra căng thẳng giữa các công ty.

Vì thế, Ủy ban châu Âu nhận thấy chính sách thương mại của EU phải tính đến những xu hướng và thách thức toàn cầu này để thực hiện tham vọng chính trị về "một châu Âu mạnh hơn trên thế giới". Uỷ ban Châu Âu (EC) là cơ quan chịu trách nhiệm về đề nghị lập pháp, thi hành các quyết định, duy trì các hiệp ước EU và điều hành công việc chung hàng ngày của 27 quốc gia thành viên trong EU. Theo ông Valdis Dombrovskis - Phó chủ tịch Điều hành kiêm Uỷ viên EC về vấn đề Thương mại, dựa trên cơ sở tham vấn cộng đồng rộng rãi và bao gồm hơn 400 đệ trình của nhiều bên liên quan, các sự kiện công khai ở hầu hết các Quốc gia thành viên và sự tham gia chặt chẽ với Nghị viện châu Âu, các chính phủ EU, các doanh nghiệp, xã hội dân sự và công chúng (European Commission, 18 February 2021b), Ủy ban châu Âu đã ban hành Chiến lược thương mại mới hướng đến tầm nhìn 2030.

Theo Thông cáo báo chí ngày 18/2/2021 của Ủy ban châu Âu, nội dung trọng tâm của Chiến lược thương mại mới là “…quyền tự chủ chiến lược mở được xây dựng dựa trên tính mở của EU để đóng góp vào sự phục hồi kinh tế thông qua hỗ trợ chuyển đổi xanh và kỹ thuật số, cũng như tập trung đổi mới vào việc tăng cường chủ nghĩa đa phương và cải cách các quy tắc thương mại toàn cầu để đảm bảo rằng chúng công bằng và bền vững. Khi cần thiết, EU sẽ có lập trường quyết đoán hơn trong việc bảo vệ các lợi ích và giá trị của mình, bao gồm cả thông qua các công cụ mới (European Commission, 18 February 2021b). Như vậy, mục tiêu quan trọng của chiến lược thương mại mới trong giai đoạn 2021-2030 là xây dựng một chính sách thương mại của EU mang tính mở, bền vững và quyết đoán hơn trong các vấn đề nội khối và ngoại khối. Từ đó, củng cố và tăng cường vai trò của EU trên trường quốc tế, đảm bảo vai trò “điều tiết” nền kinh tế toàn cầu của EU. Theo Isabelle Brachet (Mar 18, 2021), 03 mục tiêu quan trọng của Chiến lược thương mại mới được thể hiện qua 03 cụm từ:

Tính mở (Open) để tiếp tục đẩy mạnh xuất khẩu. Ủy ban đang đề xuất nhấn mạnh hơn vào việc tạo cơ hội tiếp cận thị trường cho hàng hóa và dịch vụ xanh được sản xuất ở châu Âu và điều chỉnh thương mại kỹ thuật số ở cấp độ toàn cầu. Nền kinh tế xanh và kỹ thuật số sẽ được EU trợ cấp ồ ạt thông qua các kế hoạch phục hồi sau đại dịch COVID, điều này rất đáng hoan nghênh. Tính mở sẽ góp phần đảm bảo các công ty châu Âu có thể tiếp cận thị trường nước ngoài tốt hơn trong các lĩnh vực. Quan trọng hơn, tính mở nhấn mạnh đến yếu tố bảo hộ cho nền nông nghiệp bản địa, ưu tiên sử dụng hàng hóa được sản xuất tại chỗ.

Bền vững (Sustainable) vì thương mại cần xanh hơn và công bằng hơn. Đảm bảo lao động và các quyền con người khác được tôn trọng ở các quốc gia mà chúng ta có các hiệp định thương mại vốn đã nổi bật trong chiến lược thương mại trước đó được thông qua cách đây 6 năm, mặc dù không có những biến động gì đáng kể xảy ra kể từ đó. EU nhấn mạnh tính bền vững trong chiến lược thương mại nhằm đảm bảo sự cân bằng trong kinh tế.

Quyết đoán (Assertive) vì chúng tôi sẽ thúc đẩy tốt hơn lợi ích của các doanh nghiệp EU trong Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) và đảm bảo hàng hóa nhập khẩu tuân thủ tất cả các tiêu chuẩn của EU và không bị trợ cấp bởi các nước thứ ba. Việc đảm bảo hàng hóa nhập khẩu tuân thủ đầy đủ tất cả các tiêu chuẩn sức khỏe, an toàn, phúc lợi động vật và các tiêu chuẩn khác được áp dụng tại EU là điều được hoan nghênh nhất. Việc tránh các sản phẩm nhập khẩu được trợ cấp ở các quốc gia sản xuất chúng cũng là hợp lý, mặc dù điều tương tự cũng nên áp dụng theo cách khác, một trong những ví dụ rõ ràng nhất là trong lĩnh vực nông nghiệp (Isabelle Brachet, Mar 18, 2021).

Để thực hiện được 03 mục tiêu cơ bản này, bản Chiến lược thương mại mới cũng để xuất 06 biện pháp cần phải tập trung của EU trong thời gian tới là:

1- Cải cách Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO). Dưới thời cựu Tổng thống Donald Trump, Hoa Kỳ đã áp thuế quan đối với nhiều hàng hoá quan trọng của EU và đe doạ đánh thuế bổ sung đối với mặt hàng ô tô do các hãng sản xuất tại châu Âu. Trong năm 2018, Hoa Kỳ và EU cũng không đạt được thoả thuận thương mại như đã kỳ vọng. Mặt khác, hoạt động Cơ quan phúc thẩm (SAB) và Cơ quan giải quyết tranh chấp thuộc WTO đã bị tê liệt khi Donald Trump từ chối bổ nhiệm các thành viên mới vào hai cơ quan này. Tổng thống Trump cũng đe doạ rút khỏi WTO. Trước tình trạng hoạt động của WTO gặp phải những khó khăn từ thời Tổng thống Donal Trump, EU đề xuất cải tổ lại WTO bằng cách “tập trung vào việc nâng cao đóng góp của WTO cho sự phát triển bền vững và khởi động các cuộc đàm phán về các quy tắc được củng cố để tránh làm méo mó cạnh tranh do sự can thiệp của nhà nước. EU sẽ ưu tiên tăng cường hợp tác xuyên Đại Tây Dương về cải cách WTO; Làm việc để khôi phục hoạt động giải quyết tranh chấp của WTO với một Cơ quan Phúc thẩm đã được cải tổ” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021). Ông Valdis Dombrovskis cho biết “Chúng tôi tin rằng có thế tạo ra những động lực mới cho các thay đổi tích cực. Việc cải tổ WTO sẽ được thực hiện ở cả 3 chức năng, gồm thiết lập các thoả thuận, giám sát, phán xử và đặc biệt là cơ quan giải quyết tranh chấp hiện nay” (Quang Đặng, 22/2/2021).

2- Hỗ trợ chuyển dịch xanh và thúc đẩy chuỗi giá trị có trách nhiệm và bền vững. Ủy ban nhấn mạnh mục tiêu của họ là hỗ trợ sự phục hồi của nền kinh tế châu Âu sau Đại dịch và quá trình chuyển đổi kỹ thuật số và xanh. Ngoài ra, điều quan trọng là phải thúc đẩy việc tạo ra các quy tắc toàn cầu công bằng và bền vững cho thương mại thế giới (BDI, 16/6/2021). Vì thế, EU đề ra 4 giải pháp để nâng cao vị thế của EU. Vấn đề khí hậu và đa dạng sinh học trở thành đối tượng để EU thực chiến lược mới. Theo đó, EU sẽ “Đưa ra các sáng kiến ​​và hành động thúc đẩy các cân nhắc về khí hậu và tính bền vững trong WTO; Tìm kiếm các cam kết từ các đối tác G20 về trung lập khí hậu, tăng cường hợp tác trên các khía cạnh khác của thỏa thuận xanh như đa dạng sinh học, chính sách lương thực bền vững, ô nhiễm và nền kinh tế tuần hoàn, đồng thời đề xuất tôn trọng thỏa thuận Paris trở thành yếu tố cần thiết trong tất cả các thỏa thuận trong tương lai; Thúc đẩy chuỗi giá trị bền vững và có trách nhiệm thông qua đề xuất về trách nhiệm giải trình bắt buộc, bao gồm các cơ chế hành động và thực thi hiệu quả để đảm bảo rằng lao động cưỡng bức không tìm được chỗ đứng trong chuỗi giá trị của các công ty EU” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021). Như vậy, EU đã rất chú trong đến sự công bằng trong lao động và sự hợp tác trong việc đảm bảo môi trường xanh để đảm bảo sự phát triển bền vững cho EU. Qua đó, nâng cao vị thế và uy tín của EU trên trường quốc tế.

3- Hỗ trợ chuyển đổi kỹ thuật số và thương mại dịch vụ. Ủy ban sẽ “Tìm kiếm sự kết thúc nhanh chóng của một thỏa thuận đầy tham vọng và toàn diện của WTO về thương mại kỹ thuật số, bao gồm các quy tắc về luồng dữ liệu, tuân thủ đầy đủ khuôn khổ bảo vệ dữ liệu của EU và các điều khoản về nâng cao lòng tin của người tiêu dùng, đảm bảo mức độ bảo vệ người tiêu dùng cao” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021).

4- Tăng cường tác động các quy định của EU. Để đối phó với những biến đổi bên ngoài, đặc biệt là sự trỗi dậy của Trung Quốc, Ủy ban sẽ “Tăng cường đối thoại theo quy định với các đối tác trong các lĩnh vực chiến lược để nâng cao năng lực cạnh tranh của EU…Phát triển quan hệ đối tác xuyên Đại Tây Dương chặt chẽ hơn về chuyển đổi xanh và kỹ thuật số của các nền kinh tế của chúng ta, bao gồm thông qua Hội đồng Thương mại và Công nghệ Hoa Kỳ-EU” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021). Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng EU có thể đã mềm dẻo trong quan hệ với Hoa Kỳ hơn so với Trung Quốc. Trong bản chiến lược thương mại mới, EU tiếp tục cho biết quan hệ thương mại với Hoa Kỳ là "quan hệ đối tác lớn nhất và quan trọng nhất về kinh tế trên thế giới", ngay cả khi dữ liệu của EU cho thấy Trung Quốc đã vượt Hoa Kỳ trở thành đối tác thương mại lớn nhất của khối này vào năm 2021. EU cũng nhấn mạnh họ có quyền thực hiện các hành động nhằm loại bỏ các “tác động tiêu cực” từ cách tiếp cận của Trung Quốc trong thương mại và đầu tư. Rõ ràng, EU vẫn cần liên kết với Hoa Kỳ để có thể đảm bảo sự phát triển và tạo ra “thế cân bằng” với Trung Quốc. Holger Schmieding - Kinh tế trưởng tại Ngân hàng Đầu tư Berenberg Bank (Đức) nhận định “EU muốn chỉ ra rằng họ có thể đáp trả mạnh mẽ bất kỳ mối đe doạ nào từ bên ngoài”. Mục đích chính của EU có thể là muốn tìm thấy sự đồng thuận của Hoa Kỳ (Quang Đặng, 20/2/2021).

5- Tăng cường quan hệ đối tác của EU với các nước láng giềng và châu Phi. Ủy ban sẽ: “Làm sâu sắc hơn các mối quan hệ kinh tế và thương mại với các quốc gia khác ở châu Âu, tập trung vào hợp tác pháp lý chặt chẽ hơn để hỗ trợ quá trình chuyển đổi kỹ thuật số và xanh, tăng cường đối thoại và hợp tác chính trị với Liên minh châu Phi và các Thành viên cũng như việc thực hiện suôn sẻ Hiệp định thương mại tự do lục địa châu Phi (AfCFTA), bao gồm sự tham gia với khu vực tư nhân và thúc đẩy các tiêu chuẩn chung ở châu Phi nhằm tăng cường hội nhập khu vực và châu lục; theo đuổi các thỏa thuận đầu tư bền vững với châu Phi và Vùng lân cận phía Nam” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021) của châu Âu.

6- Tập trung vào việc thực hiện và thực thi các hiệp định thương mại của EU. Ủy ban sẽ: “Tìm cách củng cố quan hệ đối tác của EU với các khu vực tăng trưởng quan trọng ở châu Á - Thái Bình Dương và Mỹ Latinh bằng cách tạo điều kiện để kết thúc đàm phán và phê chuẩn các thỏa thuận song phương còn tồn tại” (Crowell & Moring LLP, 24/2/2021). Bên cạnh thực hiện các hiệp định song phương vốn có, EU đã mở rộng hơn việc hợp tác đa phương với các quốc gia, dân tộc trên thế giới. Mục tiêu quan trọng của EU là tăng cường hơn nữa các công cụ của EU để đối đầu với những thách thức mới và bảo vệ các công ty và công dân châu Âu khỏi các hành vi thương mại không công bằng, bao gồm cả việc chuẩn bị một công cụ chống cưỡng chế. Ngoài ra, Ủy ban sẽ tìm hiểu các lựa chọn cho một chiến lược của EU đối với các khoản tín dụng xuất khẩu. EU muốn khôi phục lại vị thế trên trường quốc tế và nhấn mạnh đến các yếu tố phát triển bền vững và bình đẳng trong chiến lược phát triển thương mại. EU đã đề xuất 16 giải pháp cụ thể để thực hiện 06 nội dung nêu trên. Như vậy, EU đã công bố và bắt đầu thực hiện Chiến lược thương mại mới từ 18/2/2021. Chiến lược thương mại mới là cơ sở pháp lý quan trọng để gắn kết 27 thành viên EU lại với nhau. Đồng thời, nó cũng có những tác động đến Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – EU.

2. Tác động Chiến lược Thương mại mới của EU đối với quá trình thực hiện Hiệp định thương mại tự do EU – Việt Nam (EVFTA)

Ngày 12/02/2020, Nghị viện châu Âu (EP) chính thức phê chuẩn Hiệp định thương mại tự do Liên minh châu Âu - Việt Nam (EVFTA). Ngày 8/6/2020, Quốc hội Việt Nam chính thức thông qua EVFTA và hiệp định này chính thức có hiệu lực từ ngày 01/8/2020. EVFTA là một Hiệp định toàn diện, chất lượng cao, cân bằng về lợi ích cho cả Việt Nam và EU, đồng thời phù hợp với các quy định của Tổ chức Thương mại thế giới (WTO). Hiệp định gồm 17 Chương, 2 Nghị định thư và một số biên bản ghi nhớ kèm theo với các nội dung chính là: thương mại hàng hóa (gồm các quy định chung và cam kết mở cửa thị trường), quy tắc xuất xứ, hải quan và thuận lợi hóa thương mại, các biện pháp vệ sinh an toàn thực phẩm (SPS), các rào cản kỹ thuật trong thương mại (TBT), thương mại dịch vụ (gồm các quy định chung và cam kết mở cửa thị trường), đầu tư, phòng vệ thương mại, cạnh tranh, doanh nghiệp nhà nước, mua sắm của Chính phủ, sở hữu trí tuệ, thương mại và phát triển bền vững, hợp tác và xây dựng năng lực, các vấn đề pháp lý - thể chế.

Sau hơn một năm đi vào triển khai, Hiệp định EVFTA đã mang lại nhiều kết quả tích cực. Trong 9 tháng năm 2021, tổng kim ngạch hai chiều giữa Việt Nam và EU đạt 41,29 tỷ USD, tăng 13,4% so với cùng kỳ năm 2020, trong đó, xuất khẩu đạt 28,85 tỷ USD, tăng 11,7%. Kết quả trên rất có ý nghĩa trong bối cảnh dịch Covid-19 bùng phát gây ảnh hưởng tiêu cực đến các hoạt động kinh tế, thương mại của các nước. Theo đánh giá của Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, so với các Hiệp định FTA đã có hiệu lực, mức độ hiểu biết và kỳ vọng của doanh nghiệp đối với Hiệp định EVFTA là tương đối cao (30.19% doanh nghiệp được khảo sát hiểu và nắm rõ các thông tin về các cam kết trong EVFTA so với mức trung bình 22,95% ở các FTA khác). Hiệp định EVFTA là một trong những Hiệp định thương mại tự do của Việt Nam có tỷ lệ tận dụng tốt nhất trong năm đầu tiên thực thi (Nguyễn Hường, 4/11/2021). Đây là những cơ sở thuận lợi để Hiệp định EVFTA tiếp tục phát huy vai trò trong tương lai và mang lại lợi ích cho hai bên.

Hiện nay, EU vẫn là đối tác thương mại quan trọng của Việt Nam nói riêng và các quốc gia trên thế giới nói chung. Theo Ủy ban châu Âu, EU sẽ vẫn là một cường quốc kinh tế toàn cầu và dẫn đầu về tăng trưởng bền vững. Các dự báo dài hạn mới nhất của OECD chỉ ra rằng GDP thực tế trong khu vực đồng Euro sẽ tăng 1,4% hàng năm (tỷ lệ tăng trưởng hàng năm kép) trong 10 năm tới. Tuy nhiên, những triển vọng tăng trưởng này sẽ bị che lấp bởi sự phát triển ở các khu vực khác và vị trí tương đối của châu Âu trong nền kinh tế quốc tế sẽ thay đổi. Vào năm 2024, 85% tăng trưởng GDP của thế giới dự kiến ​​đến từ bên ngoài EU (European Commission, 18/2/2021a). Vì thế, sự tồn tại và phát triển vững mạnh của EU sẽ thúc đẩy EVFTA được triển khai hiệu quả hơn. Tuy nhiên, việc EU công bố chiến lược thương mại mới sẽ có những thách thức nhất định đối với sự hợp tác kinh tế giữa Việt Nam với EU.

Trước hết, việc áp dụng những chính sách “cứng rắn hơn” trong quan hệ với các đối tác sẽ gây ra những cản trở cho hợp tác của EU với các nước, trong đó có Việt Nam. Theo đó, EU sẽ áp dụng một cách tiếp cận cứng rắn hơn, quyết đoán hơn đối với việc triển khai và thực thi các hiệp định thương mại của mình, chống lại thương mại không công bằng và giải quyết các mối quan ngại về tính bền vững. EU đang đẩy mạnh nỗ lực để đảm bảo rằng các thỏa thuận của mình mang lại lợi ích đã thương lượng cho người lao động, nông dân và công dân của mình (European Commission, 18 February 2021b). Về mặt tích cực, việc đảm bảo công bằng và quyền lợi cho công dân EU là rất chính đáng, cần thiết. EU kiên quyết chống lại thương mại không công bằng trong việc thực hiện các hiệp định là điều rất cần thiết. EU đã xây dựng các cơ chế chống bán phá giá, chống trợ cấp và tự vệ đã được âm thầm củng cố một cách nghiêm túc từ 5 năm qua. Ủy ban cũng đang thông báo về việc thiết lập một công cụ chống cưỡng chế và một công cụ khác chống lại trợ cấp nước ngoài, nhằm tăng cường các công cụ phòng vệ thương mại. Do vậy, EU sẽ phản công nhiều hơn về giá trị và phòng thủ nhiều hơn về lợi ích. Cuối cùng là việc quay trở lại lựa chọn quy định đa phương tại WTO, thay vì ưu tiên song phương đã được duy trì từ 15 năm (Nguyễn Ngọc Tú, 25/2/2021). Thế nhưng, vấn đề nảy sinh là “thế nào là thương mại không công bằng”, đây là vấn đề có sự khác biệt lớn giữa EU và các nước đang phát triển như Việt Nam.

Trong lĩnh vực nông nghiệp, EU luôn đảm bảo các quy định của WTO có lợi cho mình. Đối với EU, các khoản trợ cấp lớn dành cho nông nghiệp được coi là có thể chấp nhận được và công bằng. Ngược lại, hầu hết các nước đang phát triển không có đủ nguồn lực để trợ cấp cho nông nghiệp của họ. Do đó, các nhà sản xuất địa phương không thể cạnh tranh với các sản phẩm nông nghiệp châu Âu (được trợ giá) bị bán phá giá đang tràn vào thị trường của họ. Thực trạng này sẽ gây ra những mâu thuẫn, thậm chí xung đột giữa EU với các nước. Nếu EU càng thực hiện chính sách quyết đoán hơn, cứng rắn hơn thì việc hợp tác xuất nhập khẩu các mặt hàng nông nghiệp trên cơ sở “thương mại công bằng” là khó khả thi.

Thứ hai, trong chiến lược thương mại mới, Brussels dự định đặc biệt hướng tới “quyền tự chủ chiến lược mở”, một khái niệm lần đầu tiên tập trung nhấn mạnh “năng lực của EU trong đưa ra các lựa chọn của riêng mình và định hình thế giới thông qua vai trò dẫn dắt và cam kết của EU, trên cơ sở lợi ích chiến lược và giá trị chiến lược của EU” (Nguyễn Ngọc Tú, 25/2/2021). Valdis Dombrovskis cho biết "Chúng tôi đang theo đuổi một tiến trình mang tính mở, chiến lược và quyết đoán, nhấn mạnh khả năng của EU trong việc đưa ra lựa chọn của riêng mình và định hình thế giới xung quanh" (Quang Đặng, 20/2/2021). Trong bối cảnh hội nhập quốc tế đang diễn ra mạnh mẽ, việc EU xác định mục tiêu định hình thế giới thông qua vai trò dẫn dắt, cam kết của EU sẽ gây ra những quan ngại từ các đồng minh, các đối tác của EU, trong đó có Việt Nam. Trong quan hệ thương mại, việc áp đặt vai trò của EU lên đối tác là hành động thiếu cân bằng, nó sẽ cản trở quá trình triển khai thực hiện một cách hiệu quả nhất EVFTA. Vì thế, Việt Nam cũng cần chuẩn bị những đối sách cần thiết để ứng phó với chiến lược thương mại mới của EU.

Thứ ba, sự chênh lệch về khoa học công nghệ giữa các quốc gia cũng là thách thức lớn đối với EU và Việt Nam. Đối với EU, nền kinh tế xanh và kỹ thuật số sẽ được EU trợ cấp ồ ạt thông qua các kế hoạch phục hồi sau Đại dịch COVID, điều này rất đáng hoan nghênh. Đảm bảo các công ty châu Âu có thể tiếp cận thị trường nước ngoài tốt hơn trong các lĩnh vực (Isabelle Brachet, Mar 18, 2021). Ngược lại, Việt Nam và một số nước đang phát triển chưa có đủ tiềm lực để trợ cấp một cách ồ ạt cho khoa học công nghệ. Mặt khác, cơ sở hạng tầng, vốn đầu tư cho nền kinh tế kỹ thuật số của Việt Nam còn yếu, chưa đáp ứng được các yêu cầu về kỹ thuật số của EU. Việt Nam là một trong các quốc gia chưa có đủ nguồn lực để đầu tư vào những lĩnh vực đầy hứa hẹn này. Do đó, các quốc gia này xứng đáng có một cách tiếp cận khác biệt, với chuyển giao công nghệ, miễn trừ quyền sở hữu trí tuệ, tập trung vào công nghiệp hóa địa phương và các mức độ bảo vệ quan trọng đối với các ngành công nghiệp non trẻ của họ. Sự chưa tương thích giữa EU và Việt Nam về kỹ thuật công nghệ cũng sẽ tạo ra những khó khăn trong thực hiện EVFTA.

Thứ tư, chiến lược thương mại mới sẽ tạo ra rào cản lớn, khoảng cách khó san bằng giữa EU với đối tác là các nước đang phát triển như Việt Nam. Về bản chất, chính sách thương mại của EU vẫn phụ thuộc vào sự kết hợp giữa lợi ích và giá trị. Tuy nhiên, trong việc kết hợp này, chúng ta đang chứng kiến ​​một sự thay đổi khá rõ ràng về mặt giá trị, thể hiện qua kỳ vọng xanh hóa quá trình toàn cầu hóa. Theo EU, đàm phán các hiệp định thương mại đã và đang là một công cụ quan trọng để tạo ra các cơ hội kinh tế và thúc đẩy tính bền vững;…EU có các công cụ phù hợp để bảo vệ người lao động và doanh nghiệp khỏi các hành vi không công bằng. Nó cũng ngụ ý một nỗ lực lớn hơn để đảm bảo việc thực thi và thực thi hiệu quả các chương phát triển bền vững trong các hiệp định thương mại của EU, nhằm nâng cao các tiêu chuẩn xã hội, lao động và môi trường trên toàn cầu (European Commission, 18/2/2021a). Về mặt lý thuyết, kỳ vọng EU là người này sẽ “nâng cấp các tiêu chuẩn xã hội, lao động và môi trường trên toàn cầu”. 


Tuy nhiên, đây là một kỳ vọng không thực tế khi xét đến tình trạng lạm dụng có hệ thống và phổ biến đối với quyền lao động và công đoàn ở rất nhiều quốc gia mà chúng ta có hiệp định thương mại. Trên thực tế, mức lương thấp, các hạn chế về quyền tổ chức của người lao động và các tiêu chuẩn môi trường lỏng lẻo khiến giá cả ở mức thấp - bao gồm cả nguyên liệu thô mà chúng ta cần để sản xuất hàng hóa ở EU (Isabelle Brachet, Mar 18, 2021). Những quy định cứng rắn của chiến lược thương mại mới sẽ hạn chế quyền của nông dân đối với hạt giống truyền thống, việc áp đặt quyền sở hữu trí tuệ sẽ hạn chế khả năng tiếp cận thuốc và vắc-xin, loại bỏ sự bảo hộ đối với các thành phần kinh tế địa phương ở các nước đang phát triển mà ngành công nghiệp của họ chưa sẵn sàng đối mặt với cạnh tranh toàn cầu, xuất khẩu các sản phẩm nông nghiệp được trợ cấp nhiều. Điều này là cản trở lớn cho các nhà xuất khẩu nông sản ở các nước đang phát triển vào EU. Nếu không có sự điều chỉnh từ phía Việt Nam lẫn EU thì quy định này cũng sẽ là thách thức không nhỏ cho quá trình triển khai EVFTA trong tương lai.

KẾT LUẬN

Chiến lược thương mại mới của EU tầm nhìn 2030 đã bao gồm những nội dung quan trọng nhằm thúc đẩy quan hệ thương mại của EU với các đối tác trong bối cảnh mới. Trong đó, chiến lược nhấn mạnh đến 3 trụ cột chính gồm chuyển đổi số và chuyển đổi xanh, tăng cường chủ nghĩa đa phương, và cải cách các quy tắc thương mại toàn cầu theo hướng bảo đảm công bằng và bền vững. Những nội dung này nhằm khôi phục lại một EU hùng mạnh, giải quyết hậu quả kinh tế do đại dịch Covid 19 gây ra cùng những hệ quả của biến đổi khí hậu và căng thẳng quốc tế ngày càng gia tăng. Tuy nhiên, quá trình triển khai thực hiện chiến lược này cũng sẽ tạo ra những thách thức đối với các đối tác của EU.

Đối với Việt Nam, Hiệp định thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA) đang được triển khai thực hiện và đã đạt được nhiều kết quả quan trọng, tạo tiền đề cho tiến trình thực EVFTA diễn ra hiệu quả, mang lại lợi ích cho hai bên. Thế nhưng, Chiến lược thương mại mới của EU cũng sẽ tạo ra những khó khăn nhất định cho quá trình thực hiện EVFTA. Thực trạng này đòi hỏi Việt Nam và EU cần có những giải pháp cần thiết để hạn chế sự khác biệt và thúc đẩy EVFTA diễn ra nhanh hơn, đưa quan hệ hợp tác kinh tế Việt Nam – EU phát triển bền vững trong tương lai./.

TÀI LIỆU THAM KHẢO

BDI. (16/6/2021). The new EU Trade Strategy: Green and Assertive? Retrieved from https://english.bdi.eu/article/news/hard-but-fair-expectations-for-european-trade-policy-2019-24/.

Crowell & Moring LLP. (24/2/2021). European Commission Unveils New Trade Strategy. Retrieved from https://www.lexology.com/library/detail.aspx?g=d2e4ccff-96fd-4b99-817a-7cbd40b3d70b.

European Commission. (18 February 2021b). Commission sets course for an open, sustainable and assertive EU trade policy. Press release (18/2/2021). Brussels.

European Commission. (18/2/2021a). Trade Policy Review - An Open, Sustainable and Assertive Trade Policy. Brussels: 18/2/2021 COM(2021) 66 final.

Isabelle Brachet. (Mar 18, 2021). The new EU trade strategy: What’s actually new? Retrieved from https://www.euractiv.com/section/economy-jobs/opinion/the-new-eu-trade-strategy-whats-actually-new/

Nguyễn Hường. (4/11/2021). EVFTA là một trong những Hiệp định thương mại tự do Việt Nam tận dụng tốt nhất trong năm đầu thực thi. Retrieved from https://moit.gov.vn/tin-tuc/hoat-dong/evfta-la-mot-trong-nhung-hiep-dinh-thuong-mai-tu-do-viet-nam-tan-dung-tot-nhat-trong-nam-dau-thuc-thi.html.

Nguyễn Ngọc Tú. (25/2/2021). Chính sách thương mại mới của EU. Retrieved from https://ngkt.mofa.gov.vn/chinh-sach-thuong-mai-moi-cua-eu/.

Quang Đặng. (20/2/2021). EU đề xuất các công cụ hành động “quyết đoán” hơn trong thương mại quốc tế. Retrieved from http://tapchicongthuong.vn/bai-viet/eu-de-xuat-cac-cong-cu-hanh-dong-quyet-doan-hon-trong-thuong-mai-quoc-te-79011.htm.

Quang Đặng. (22/2/2021). EU công bố chiến lược thương mại mới với “tự chủ chiến lược mở”. Retrieved from http://tapchicongthuong.vn/bai-viet/eu-cong-bo-chien-luoc-thuong-mai-moi-voi-tu-chu-chien-luoc-mo-79044.htm